logo
  • 🏠 Trang Chủ
  • Truyện Mới
  • Thể Loại
  • Truyện Dài
  • Truyện Sáng Tác
  • Team
Sign in Sign up
Prev
Next
Sign in Sign up
  • 🏠 Trang Chủ
  • Truyện Mới
  • Thể Loại
  • Truyện Dài
  • Truyện Sáng Tác
  • Team

Sign in

Lost your password?

← Back to Hẻm Truyện

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Hẻm Truyện

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Hẻm Truyện

Chỉ Nghe Tiếng Em - Chương 4

  1. Trang chủ
  2. Chỉ Nghe Tiếng Em
  3. Chương 4
Prev
Next

9.

 

Sau khi no bụng, tôi chạy đi thanh toán.

 

Đang quét mã QR, một người phụ nữ mặc áo bông, đầu tóc bù xù từ cửa bước vào.

 

Tháng tư mà mặc áo bông, có lẽ người này gặp vấn đề về trí tuệ hoặc tinh thần.

 

Xuyên qua mái tóc bết dính, bẩn thỉu, tôi ngạc nhiên nhận ra dù khuôn mặt đầy bụi đất, người phụ nữ này vẫn có nét đẹp nổi bật. Nếu là người bình thường, chỉ cần chải chuốt một chút chắc chắn sẽ là đại mỹ nhân.

 

Có lẽ vì ánh nhìn của tôi quá lộ liễu, cô ấy trừng mắt nhìn tôi, nghiến răng nghiến lợi, rồi lao tới như muốn đ/á/n/h.

 

Chủ quán vội kéo tôi ra, đưa cho người phụ nữ một bát mì xào, dỗ dành để cô ấy rời đi.

 

Chủ quán giải thích:

“Đừng nhìn chằm chằm vào cô ấy, cô ấy sẽ t.ấ.n c.ô.n.g cô đấy.”

 

Tôi sờ ngực thở phào, gật đầu cảm ơn.

 

“Không biết cô ta lang thang ở đây từ khi nào nữa, thấy đáng thương nên ngày nào tôi cũng cho một phần cơm.”

 

“Anh thật tốt bụng.”

 

Nhìn theo bóng dáng người phụ nữ rời đi, chủ quán thở dài:

“Đều là những người khổ cả, cô ấy hung dữ cũng chỉ để tự bảo vệ mình thôi. Ai cũng có nỗi khổ, tôi giúp được gì thì giúp vậy.”

 

10.

 

Phong Hoa Biệt Uyển, một khu chung cư cao cấp.

 

Cái gọi là bao ăn bao ở của Ân Diên Thần, ăn thì chưa biết là điều kiện ra sao, nhưng nơi ở “ký túc xá” mà “ông chủ” chuẩn bị cho nhân viên như tôi lại là một căn hộ hai phòng ngủ, một phòng khách trị giá năm triệu tệ.

 

Ân Diên Thần cũng ở đây, ngay căn đối diện với tôi.

 

Ban đầu, tôi rất không hài lòng với việc sống đối diện ông chủ. Ai mà muốn bị giám sát 24/7 cơ chứ?

 

Ân Diên Thần nhìn tôi từ đầu đến chân, rồi dùng đôi môi vừa mềm mại vừa quyến rũ nói ra một câu lạnh lùng đến tê tái:

“Yên tâm, bây giờ tôi không có bất kỳ ham muốn tầm thường nào đối với cô.”

 

Ý gì đây chứ?

 

Tôi nhỏ nhỏ xinh xinh, cũng là một kiểu rất hấp dẫn mà, đúng không!?

 

Ân Diên Thần lại bổ sung thêm:

“Cách đây 300 mét về phía đông là đồn cảnh sát.”

 

Câu này nghe mới dễ chịu một chút.

 

Hầm để xe ở đây toàn là siêu xe.

 

Có những chiếc xe phủ đầy bụi, chắc là nhà họ nhiều xe quá, không chạy hết nên để không dưới này.

 

Nhìn mà tôi chua xót trong lòng, cảm giác ghen tị như từng đợt sóng dâng trào, vừa cay đắng vừa khâm phục, lẳng lặng bước theo Ân Diên Thần.

 

Thang máy từ tầng hầm B2 đi lên, bên trong đã có một cô gái trẻ đứng đó.

 

Cô có khuôn mặt ngọt ngào kiểu hoa khôi, mái tóc dài đen bóng, cách ăn mặc vừa nhẹ nhàng lại rất tinh tế.

 

Cửa thang máy vừa mở, mắt cô gái lập tức sáng lên, ánh nhìn như bị hút chặt vào Ân Diên Thần, hoàn toàn không để ý đến tôi đang đứng sau anh ấy.

 

Ân Diên Thần ấn nút tầng 9.

 

Cô gái hít một hơi, lấy hết can đảm hỏi:

“Xin chào, tôi sống ở tầng 10. Chúng ta thường gặp nhau trong thang máy, tôi thấy có vẻ rất có duyên… Không biết tôi có thể xin WeChat của anh không?”

 

Ân Diên Thần nhìn số tầng đang nhảy, mặt không chút biểu cảm, giống như chẳng nghe thấy gì.

 

Tôi bối rối, không biết nên làm gì.

 

Nên tranh giành ghen tuông, làm ầm lên, hay tỏ ra rộng lượng, coi như không thấy?

 

Nhưng mà, Ân Diên Thần chẳng thèm liếc nhìn cô gái ấy dù chỉ một cái, có phải hơi thô lỗ quá không?

 

Tôi nhìn nụ cười trên mặt cô gái dần trở nên cứng đờ, đôi mắt sáng như sao của cô ấy cũng từ từ ảm đạm, dường như sắp rơi nước mắt.

 

Ôi không, tôi không chịu được cảnh mỹ nhân rơi lệ đâu!

 

Nhịn không nổi nữa, tôi lấy khuỷu tay huých Ân Diên Thần một cái:

“Cô ấy hỏi anh đấy.”

 

Ân Diên Thần chớp mắt, cúi đầu hỏi tôi:

“Gì cơ? Ai?”

 

Tôi chỉ vào cô gái bên cạnh:

“Cô ấy muốn xin liên lạc của anh.”

 

Ân Diên Thần liếc nhìn cô gái một cái, lông mày khẽ nhíu, giọng nói trầm thấp mang theo chút uy hiếp:

“Có người muốn xin cách liên lạc của bạn trai cô. Là một bạn gái đủ tiêu chuẩn, cô nghĩ mình nên làm gì?”

 

Tôi lập tức vỗ đùi, hiểu ngay ra, quay sang cô gái nói:

“Chị ơi, xin lỗi nhé. Tính tôi hơi nhỏ nhen, không cho phép bạn trai mình kết bạn WeChat với người khác giới.”

 

Khóe môi Ân Diên Thần cong lên một chút, trông có vẻ rất hài lòng.

 

11.

 

Ân Diên Thần nhìn tôi bước vào căn “ký túc xá” xa hoa, nhẹ nhàng nhắc nhở:

“Nếu cô không yên tâm, có thể đổi mật khẩu cửa. Tuy nhiên, tôi thì rất yên tâm với cô. Mật khẩu của tôi là 070306.”

 

Tôi lập tức giơ tay lên làm động tác chào:

“Sếp gọi là tôi có mặt ngay!”

 

Sếp chủ động tiết lộ mật khẩu, không phải để kiểm tra tôi sao?

 

Sau khi thu xếp xong hành lý, tôi nằm dài trên chiếc sofa mềm mại, cầm điện thoại lướt mạng.

 

Chuông cửa vang lên. Tôi nhìn qua mắt mèo, rồi cung kính mở cửa:

“Bạn trai à, sao anh lại tự mình đến đây?”

 

Ân Diên Thần khẽ giơ tay lên, trong đó là một hộp cơm lớn:

“Tôi đến đưa cơm nhân viên cho cô.”

 

Nghe vậy, tôi lập tức mở cửa, đón lấy chiếc hộp nặng trịch.

 

Trong mắt Ân Diên Thần lóe lên chút dịu dàng, rất nhanh rồi biến mất:

“Sợ cô ăn không đủ no, không có sức làm việc.”

 

Hộp cơm có ba tầng.

Ngăn đầu tiên là bốn con cua biển lớn. Mai cua được mở sẵn, để lộ phần gạch vàng óng. Phần thịt cua đã được tách ra và sắp xếp gọn gàng trong các ngăn nhỏ, không hề dính chút vỏ nào.

 

Ngăn thứ hai là các món ăn gia đình: sườn xào chua ngọt, thịt kho tàu, cánh gà coca, cùng bông cải xanh và cải thìa.

 

Ngăn cuối cùng, một nửa là cơm, nửa còn lại là canh rong biển nấu tôm khô.

 

Cơm nhân viên này thật không tầm thường.

 

Tôi chưa từng thấy ai cẩn thận tỉ mỉ gỡ hết thịt cua như vậy, chỉ để chờ tôi thưởng thức.

 

Tôi lấy một miếng gạch cua bỏ vào miệng — đúng là có tiền thật tốt!

 

Bỗng nhớ ra phải cảm ơn nhà tài trợ lớn nhất của mình, tôi lấy điện thoại nhắn một tin:

“Anh tự làm à?”

 

Không ngờ, Ân Diên Thần như đang cầm sẵn điện thoại trong tay, lập tức trả lời:

“Ừ.”

 

Tôi thấy mắt mình bỗng cay cay.

 

Người ta thường nói, những người giàu có không thiếu tiền, nhưng thiếu thời gian và tâm sức.

 

Ân Diên Thần là một người giàu như thế, ba mươi vạn chỉ là muối bỏ bể, nhưng sự chăm chút này thì sao?

 

Tôi nguyện gọi anh ấy là: Ông chủ thần thánh!

 

Cho tôi làm công việc bạn gái này cả đời cũng được!

Kiêm luôn tài xế!

Không một lời oán hận!

 

12.

 

Lúc 10 giờ tối, Ân Diên Thần nhắn tin cho tôi:

“Ngủ chưa?”

 

“Tất nhiên là chưa.”

 

Tôi đợi một lúc, thấy không có phản hồi gì thêm, liền hỏi:

“Có chuyện gì sao?”

 

“Tôi đọc trên mạng nói rằng, các cặp đôi yêu nhau khi đi ngủ thường gọi điện thoại giữ kết nối với nhau…”

 

Nhiệm vụ bạn gái đến rồi!

Tôi lập tức tinh thần phấn chấn, gọi điện thoại cho anh, giọng ngọt ngào như mật:

“Alo~~ Thần bảo bối~~ Anh nhớ em rồi đúng không?”

 

Chắc chắn Ân Diên Thần đã rùng mình một cái, rồi tỏ rõ sự khó chịu:

“…Cô không thể nói chuyện bình thường được à?”

 

Đây là giọng đáng yêu chính tông đấy, anh đúng là không biết thưởng thức gì cả!

 

Tôi hỏi:

“Anh ngủ có ngáy không?”

 

“Không.”

 

“Anh có nghiến răng không?”

 

“Không.”

 

“Anh có nói mớ không?”

 

“…Cô nói nhiều quá. Tiền kiếm đủ rồi hả?”

 

Dù Ân Diên Thần không nhìn thấy, tôi vẫn nhe răng cười, dùng ánh mắt “cún con ngoan ngoãn” đáp lại:

“Chưa đủ, chưa đủ. Em im ngay đây.”

 

Công việc làm bạn gái này, tôi còn muốn kéo dài thêm vài tháng nữa. Nhẹ nhàng thoải mái, một căn nhà liền đến tay.

 

Đến 12 giờ đêm, tôi tắt máy tính bảng.

Tiếng ồn dần tan biến, chỉ còn tiếng thở đều đều bên tai.

 

Tôi vừa xem chương trình tạp kỹ, âm thanh ầm ĩ như vậy mà anh vẫn ngủ ngon lành được sao?

Đúng là năng lực bẩm sinh.

 

Tôi cuộn mình trong chăn mỏng, lắng nghe hơi thở đều đều của Ân Diên Thần, đôi mắt dần khép lại.

 

Trong cơn mơ màng, tôi bỗng nghe thấy hơi thở của anh ấy trở nên gấp gáp, kèm theo tiếng thút thít nghẹn ngào và tiếng ho khan.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 4"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Hẻm Truyện Logo

Toàn bộ nội dung và hình ảnh trên Hẻm Truyện được bên thứ ba đăng tải. Nếu có bất kỳ thắc mắc nào, đặc biệt là liên quan đến bản quyền hoặc các vấn đề khác, xin vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ và xử lý trong thời gian sớm nhất. Mọi thông tin xin liên hệ fanpage: Hẻm Truyện.

© 2025 Hẻm Truyện. All rights reserved.

Sign in

Lost your password?

← Back to Hẻm Truyện

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Hẻm Truyện

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Hẻm Truyện